Tiếng Việt English
Companies Companies Companies
Nên cho con học ở Mỹ hay Việt Nam?
Ảnh minh họa: Corbis.
Gần đây mình theo dõi diễn đàn về người Việt sống ở nước ngoài, mình thấy rất hay. Nhân tiện đây mình cũng xin chia sẻ hoàn cảnh của mình mong được sự góp ‎ý của các bạn để vợ chồng mình có được quyết định sáng suốt trong tương lai.

Mình năm nay 32 tuổi, qua Mỹ được hơn một năm theo diện vợ chồng. Ở Việt Nam mình tốt nghiệp đại học. Tiếng Anh hồi còn ở Việt Nam thì mình thấy tạm ổn vì mình làm cho một công ty nước ngoài, nhưng khi sang Mỹ thì vốn tiếng Anh đó chẳng là gì hết, hoạ chăng đủ để đi chợ hoặc nếu có lạc đường thì biết cách tìm về nhà. Ở Việt Nam, cuộc sống của mình tương đối tốt vì mình là một người năng động. Ngoài công việc chính ở cơ quan mình cũng lăn lộn vào một số lĩnh vực kinh doanh khác để kiếm tiền (kinh doanh bất động sản nhỏ thôi, vận tải). Nói chung là về kinh tế không đến nỗi nào.

Thú thật là ngay từ khi chưa qua Mỹ mình cũng đã không muốn qua Mỹ, đây là lời nói rất thật lòng. Vì thế sau khi kết hôn 4 năm mình mới chịu qua (bình thường ông xã mình đi đi lại lại Việt Nam – Mỹ ). Nhưng mình phải qua vì mình và ông xã đều đã lớn tuổi (ông xã hơn mình 15 tuổi ) mà nếu không sống gần nhau thì rất khó có con, bằng chứng là 5 năm sống như vậy vẫn chưa có con. Mình qua Mỹ được vài tháng thì có bầu, rồi từ đó cứ ở nhà sinh con rồi trông con.

Lúc mới qua thì có bầu, bây giờ thì con nhỏ không nỡ mang con đi gửi để kiếm việc làm. Hơn nữa, muốn có một công việc mà không phải lao động chân tay thì phải đi học lại từ đầu để có một tấm bằng, những bằng cấp đã học ở Việt Nam quăng vào sọt rác hết. Mà bây giờ thấy cái sự học hành sao nó khó khăn thế, lúc nào trong đầu cũng quanh quẩn nghĩ mấy giờ con ăn, mấy giờ con uống sữa, tháng này con tăng cân thế đã đủ chưa nhỉ… thế thì làm sao mà học được.

Hơn nữa, ông xã mình thu nhập tương đối cao (30 USD/h, ngày chủ nhật gấp đôi, có thể làm overtime 12 tiếng một ngày). Chồng mình làm tất cả các ngày trong tháng, kể cả thứ bảy, chủ nhật, một năm chỉ nghỉ 5 tuần để về VN chơi. Thu nhập của ông xã trên dưới 100.000 USD/năm trước thuế (đây là sự thật, ai không tin mình có thể gửi cho bản khai thuế các năm).

Ở bên này vợ chồng mình đã mua được nhà riêng và trả hết tiền nhà (vừa rồi kinh tế Mỹ suy thoái, giá nhà xuống nên mới có khả năng đó ). Vì thế ông xã cũng không muốn mình đi làm, để nhiều thời gian chăm sóc con, với vợ chồng mình con là tất cả vì đã lớn tuổi rồi mới sinh được con và khả năng chưa dám chắc là sinh được nữa. Ở Việt Nam, khi qua Mỹ mình vẫn giữ nguyên ngôi nhà trị giá khoảng 6 tỷ chứ không bán sạch tài sản như một số người khác.

Mình hơi dài dòng và có vẻ như khoe của, nhưng mình chỉ muốn các bạn hiểu rõ hoàn cảnh để cho vợ chồng mình lời khuyên chính xác.

Vấn đề khó khăn của vợ chồng mình là: Hai vợ chồng tính khi con 6 tuổi thì mình sẽ mang con về Việt Nam học, chồng mình ở lại làm thêm vài năm, đến năm 55 tuổi về hưu thì cũng về Việt Nam sống. Khi con đến tuổi học đại học tự lo được cho bản thân thì con tự quyết định ở lại Việt Nam hay qua Mỹ, vì nhà bên Mỹ chúng tôi vẫn giữ lại khi về Việt Nam. Hơn nữa vợ chồng mình cũng đã chứng kiến một số thanh niên Việt Nam qua đây du học, học rất giỏi, giỏi hơn cả người bản xứ học từ nhỏ.

Mình thì muốn sống ở Việt Nam là hiển nhiên rồi, còn ông xã tuy đã sống mấy chục năm trên đất Mỹ nhưng luôn có mong mỏi là trở về Việt Nam khi có đủ điều kiện. Vì sống ở bên này cuộc sống rất cô đơn và buồn như một số bạn đã chia sẻ. Ông xã mình nói nếu về hưu mà để anh sống bên này chắc anh chết sớm. Ông xã mình là người ưa cuộc sống ồn ào, náo nhiệt, vì thế mà từ khi biết kiếm đồng tiền chưa có năm nào anh bỏ cái Tết Việt Nam. Còn con thì nếu sau này trưởng thành không thích Việt Nam thì con có thể tự qua Mỹ lúc nào nó muốn vì nó mang quốc tịch Mỹ.

Nhưng khi mình đưa vấn đề này ra tham khảo ý‎ kiến của một số bạn bè và người thân trong gia đình thì ai cũng nói mình bị điên, thần kinh mình có vấn đề, họ nói rằng: Người ta bỏ tiền ra cho con qua Mỹ học không được mình lại mang con về Việt Nam học. Gần đây mình lại đọc được bài viết “ Vì con tôi quyết định ra nước ngoài sống” , người mẹ đó đã bỏ tất cả sự nghiệp tươi sáng lại Việt Nam để qua Úc làm lại từ đầu vì muốn con tiếp thu nền giáo dục mà chị ấy cho rằng văn minh, phát triển hơn Việt Nam.

Mỗi lần cứ nghĩ đến câu nói đó mình lại mất ngủ mấy đêm, mình mang con về Việt Nam là đúng hay sai, có ích kỷ quá không, có làm ảnh hưởng đến tương lai của con sau này hay không? Mình phải làm sao bây giờ, tất nhiên con mình còn nhỏ, mình còn nhiều thời gian để suy nghĩ nhưng chắc mình stress mất nếu không giải toả được suy nghĩ này.

Các bạn là những người ngoài cuộc, các bạn sáng suốt hơn, và trong các bạn có những người cũng đang ở Mỹ hay một quốc gia nào đó ngoài Việt Nam (những người mình đã tham khảo ‎ đều sống ở Việt Nam nên họ chưa hiếu hết được sự buồn chán, cô đơn trên đất Mỹ), mong các bạn giúp mình một lời khuyên chân thành: nên về hay nên ở. Mình chấp nhận tất cả vì con.

Mong ban biên tập đăng bài viết của tôi để tôi có thể giải toả được tâm l‎ý từ những lời khuyên của bạn bè trên thế giới.

Xin chân thành cảm ơn!

KhanhHoang

+ Mua | Bán | Khuyến mãi | Địa chỉ web | Video clips | Tin tức | Triển lãm
© Copyright 2010 King Supplier | Điều kiện sử dụng | Chính sách bảo mật | Giúp đỡ | Liên hệ +